Xin giới thiệu bài thơ hoài cố của Nguyễn Lam Điền
Giá mà
Giá mà em hãy còn thơ
Giá mà anh chẳng vu vơ gọi đò
Trăm năm dù lỗi... học trò
Cây đa cũ đụng ngọn sò đo quê
Bây giờ lỡ muội lầm mê
Bước chân hè phố vọng về bãi sông
Giá em cứ việc theo chồng
Giá anh chẳng phải phòng không tuổi này
Mưa tràn muối mặn gừng cay
Dễ ai giữ bát nước đầy cho ai,
haizzzz
這麻
這麻㛪駭群