I come from Mekong Delta and I grew up in Saigon, Vietnam. I love Vietnam multi-ethnic, multi-cultural and affluent rhythm of life. I love gondolas going through orchards of the Delta rivers and... See more
I come from Mekong Delta and I grew up in Saigon, Vietnam. I love Vietnam multi-ethnic, multi-cultural and affluent rhythm of life. I love gondolas going through orchards of the Delta rivers and channels answering hails from the banks. Friendly people make you come as a tourists and go a family. I adore glittering lights through Saigon foliages in summer time and especially in Lunar New Year Holiday, when paradise is nearing your hearts with country music and family reunion. Come to us and enjoy Vietnam through our feel, our view and breathes...
Các hiểm lộ -chokepoint
Kênh Suez là một trong khoảng chục Huê Dung Đạo quan trọng trên thế giới.
Những bất trắc liên quan các nút thắt cổ chai này ngỡ chỉ sẽ xảy ra khi chiến tranh, nhưng thiên tai hay tai nạn giao thông cũng có thể gây ảnh hưởng toàn cầu. Tàu Ever Given bị mắc cạn mấy ngày qua ở Suez là ví dụ.
Giả như có một cuộc trục trặc tương tự hay đụng độ 1 tuần ở eo Malacca, các giới doanh nghiệp, hàng hải, chính sách sẽ làm gì để đưa hàng hóa của VN tránh nút thắt này.
- Đi qua eo Lombok, Sunda?
- Đi miniland bridge qua xa lộ AH (Asean Highway) để đến bờ Tây Myanmar/Thái và tìm cách bắt tàu container ra Ấn Độ Dương?
- Dùng đường hàng không vận chuyển sang Âu?
- Transpacific từ cảng nước sâu Cái Mép hoặc dùng feeder lên Kaoshiung/HKG (đã là các hub cho TP Eastbound)...mà khi có chiến sự thì chắc gì Kaoshiung yên?
- Khoét 1 giếng xuyên qua quả đất?
Việc ASEAN không hành động trong cuộc đảo chính Myanmar cho thấy sự chấp nhận chủ nghĩa độc tài
CHỦ ĐỀ:AseanĐộc TàiĐảo Chính Myanmar
Hình ảnh cho thấy Văn phòng Chính phủ Vùng Mandalay bị quân đội phong tỏa. Ảnh: Kantabon , CC BY-SA 4.0 , qua Wikimedia Commons
ASEAN đã kêu gọi đối thoại giữa quân đội và dân thường ở Myanmar sau cuộc đảo chính hồi tháng trước. Tuy nhiên, nhóm đã không cho thấy bất kỳ thiện chí nào để buộc quân đội phải chịu trách nhiệm thông qua các lệnh trừng phạt, với tư cách là một khối hoặc bằng cách tham gia các nỗ lực của cộng đồng quốc tế.
Bởi Umair Jamal
Kể từ khi quân đội Myanmar lên nắm quyền trong cuộc đảo chính vào ngày 1/2, các cuộc biểu tình chống chính quyền lan rộng trên khắp đất nước đã vấp phải một cuộc đàn áp bạo lực, dẫn đến cái chết của ít nhất 70 người cho đến nay.
Khi Myanmar tiếp quản quân đội bước sang tháng thứ hai, các quốc gia thành viên ASEAN dường như không muốn can thiệp để hỗ trợ chính phủ dân chủ hiện đã bị lật đổ của đất nước. Sự phát triển này cho thấy những giới hạn ngày càng tăng của quá trình dân chủ hóa ở Đông Nam Á, khi các quốc gia chủ yếu quan tâm đến lợi ích cá nhân của họ và dường như không sẵn sàng hành động chống lại chủ nghĩa độc tài đang gia tăng, bao gồm cả chế độ quân sự của Myanmar.
Phản ứng của Đông Nam Á đối với cuộc đảo chính đã bị tắt tiếng
Cộng đồng quốc tế đã gặp ít may mắn trong việc thuyết phục các nước Đông Nam Á gây áp lực với các tướng lĩnh thông qua các biện pháp trừng phạt đối với đế chế tài chính hoặc các nhà lãnh đạo chủ chốt của họ.
Nhìn chung, các nước Đông Nam Á không có dấu hiệu nào cho thấy họ có kế hoạch thúc đẩy quân đội đảo ngược các hành động của mình. Bộ trưởng Ngoại giao Malaysia Hishammuddin Hussein cho biết trong một tuyên bố: “Chúng tôi kêu gọi Myanmar xem xét quay lại bàn đàm phán để khắc phục khủng hoảng chính trị và tránh leo thang căng thẳng hơn nữa, vốn có thể dẫn đến những can thiệp từ nước ngoài vào khu vực ASEAN”. Bộ trưởng Ngoại giao Singapore, Tiến sĩ Vivian Balakrishnan , nói rằng quân đội Myanmar phải nói chuyện với các nhà lãnh đạo dân sự bị phế truất của nước này để chấm dứt cuộc khủng hoảng. “Họ cần nói chuyện, và chúng tôi cần giúp đưa họ đến với nhau,” anh nói.
Tháng trước, các nước thành viên ASEAN đã sắp xếp một cuộc họp đặc biệt để thảo luận về tình trạng bạo lực và đảo chính đang leo thang ở Myanmar. Vào ngày 2 tháng 2, các ngoại trưởng ASEAN đã có cuộc gặp hầu như với Wunna Maung Lwin , người được quân đội Myanmar bổ nhiệm làm ngoại trưởng sau cuộc đảo chính. Một tuyên bố của ASEAN sau cuộc họp kêu gọi tất cả các bên lựa chọn giảm leo thang và kiềm chế bạo lực hơn nữa nhưng không coi việc tiếp quản của quân đội là một " cuộc đảo chính " hoặc đề cập rõ ràng tên của các nhà lãnh đạo chính trị đã bị giam giữ. “Về vấn đề này, chúng tôi bày tỏ sự sẵn sàng của ASEAN trong việc hỗ trợ Myanmar một cách tích cực, hòa bình và mang tính xây dựng”, tuyên bố cho biết.
Nhiều người phản đối việc tiếp quản của quân đội ngạc nhiên rằng ASEAN đồng ý gặp gỡ quân đội bất chấp việc cơ quan lập pháp được bầu cử bị lật đổ của nước này, Pyidaungsu Hluttaw, đã gọi quân đội Myanmar là “ nhóm khủng bố ”.
Ủy ban Đại diện cho Pyidaungsu Hluttaw (CRPH) đã nổi lên như một tiếng nói cho quốc hội bị phế truất trong nước và quốc tế.
Tiến sĩ Sasa, đặc phái viên của CRPH tại LHQ, khuyên ASEAN nên tránh gặp gỡ giới lãnh đạo quân sự của Myanmar vì điều đó sẽ chỉ mang lại tính hợp pháp cho họ.
“Tôi yêu cầu cộng đồng quốc tế đứng về phía 54 triệu người ở Miến Điện và không làm việc với sáu thủ lĩnh quân đội đảo chính,” ông nói như báo cáo của Myanmar Peace Monitor .
Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long. Ảnh: Ace Kindredzen
Cuộc đảo chính ở Myanmar cho thấy căng thẳng giữa lập trường ASEAN và chính sách đối ngoại của các nước thành viên
Việc quân đội tiếp quản Myanmar đã đặt ASEAN vào một tình thế khó khăn và bộc lộ cả giới hạn của diễn đàn cũng như sự dè dặt của khu vực trong việc ủng hộ phi hạt nhân hóa.
ASEAN đã kiềm chế không chỉ trích trực tiếp quân đội Myanmar một phần vì diễn đàn đặt lợi ích của các quốc gia và ưu tiên chính trị lên trước lợi ích của khu vực. Cách tiếp cận đồng thuận và chính sách không can thiệp của diễn đàn trên thực tế đã làm suy yếu tính hiệu quả và hợp pháp của nhóm. Theo chính sách không can thiệp của mình, ASEAN chỉ có thể hành động nếu tất cả các thành viên đồng ý; một quan điểm được nắm giữ bởi đa số trong nhóm là không thể hành động. Các giới hạn của ASEAN đã bị bộc lộ do khối này không thể hiện được sự thống nhất hoặc khẳng định vai trò lãnh đạo trong việc giải quyết các vấn đề khu vực quan trọng như tranh chấp Biển Đông .
Ở một mức độ nào đó, những thất bại của ASEAN cho thấy chủ nghĩa độc đoán và sự chấp nhận yên lặng các chuẩn mực chuyên quyền đã được phép phát triển trên khắp Đông Nam Á như thế nào. Với một số ngoại lệ, các chính phủ đang cắt giảm các quyền và tự do cơ bản và thao túng chúng để đạt được lợi ích chính trị. Rất ít quốc gia trong khu vực sẽ gây áp lực lên các quốc gia phi dân chủ để đảo ngược những hành động này.
Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long nhận xét về việc ASEAN không có khả năng can thiệp trực tiếp hoặc buộc quân đội Myanmar phải đảo ngược các hành động của mình, ông nói: “Chúng tôi phải bày tỏ sự phản đối đối với những gì đã làm, đi ngược lại với các giá trị của nhiều quốc gia khác, và trên thực tế là một phần của nhân loại. ”
“Nhưng để nói rằng tôi sẽ hành động chống lại họ, điều này dẫn đến đâu? Bây giờ, những người biểu tình đang nói rằng can thiệp quân sự vào Myanmar? Không đoàn 82 sẽ đến? ” Lee hỏi, đề cập đến việc triển khai quân đội Mỹ trong các cuộc khủng hoảng ở nước ngoài.
Nhắc lại nhận xét của Lee, Ngoại trưởng Indonesia Retno Marsudi nói rằng trong ASEAN, quy tắc không can thiệp vẫn là “điều bắt buộc” và “không một quốc gia ASEAN nào có ý định vi phạm nguyên tắc này”.
ASEAN sẽ phải làm nhiều hơn là kêu gọi đối thoại, khi các cuộc đàn áp bạo lực ở Myanmar vẫn tiếp diễn và các nước Đông Nam Á phải đối mặt với áp lực ngày càng tăng từ cộng đồng quốc tế trong việc lên án quân đội Myanmar.
Bộ trưởng Ngoại giao Philippines Teodoro Locsin đã chỉ ra rằng ASEAN có thể có lập trường vững chắc hơn trong những tuần tới nếu bạo lực tiếp tục ở Myanmar, nói trong một tweet rằng chính sách không can thiệp của ASEAN “không phải là sự chấp thuận chung hoặc đồng ý ngầm cho việc sai trái được thực hiện. ở đó ”. Ông cũng gọi cựu Cố vấn Nhà nước Aung San Suu Kyi là “niềm hy vọng duy nhất của nền dân chủ Miến Điện”.
Fb Thái Hạo.
TẠI SAO KHÔNG NÊN ĐI CHÙA ?
1. Vì chùa, hiểu đúng, là trường học của nhà Phật. Chỉ nên đến trường khi là người học và có nhu cầu học.
2. Nếu bạn không phải là người đi học thì đến trường sẽ là việc không những ngớ ngẩn mà còn làm ảnh hưởng đến những thầy trò đang học hành ở đó. Đến chùa để chơi cũng vậy, không những vô ích mà còn bị "tổn phước" vì quấy rối người tu hành. "Khuấy đảo nước ngàn sông không bằng làm động tâm người tu hành".
3. Mọi việc đều không thể cầu. Nếu muốn có phước lộc thì phải làm việc phước lộc, như chia sẻ (bố thí), giữ gìn đạo đức (trì giới), không buông lung tâm ý (nhẫn nhục), siêng năng (tinh tấn), giữ cho tâm trí bình ổn (thiền định), thấy biết đúng bản chất của mọi sự mọi vật (trí tuệ)... Cầu cúng là hoàn toàn mê tín ngu si. Không những không có lợi ích mà còn làm hao tốn tiền của, mất ý chí và tinh thần tự lực tự cường. Tóm lại, phải cầu nơi chính mình bằng cách thấu suốt lý nhân quả của tự nhiên và kiên trì nó trong đời sống cá nhân.
4. Chùa, còn gọi là tịnh xá, là thiền môn, tức là chốn thanh tịnh để tu hành. Bất cứ chùa nào khuyến khích hay quảng bá nhằm thu hút dân chúng đến để thu tiền hoặc sử dụng các dịch vụ thì đều không phải chùa. Nó là các cơ sở kinh doanh núp bóng chùa. Kéo nhau đến những nơi như thế đều là đang tiếp tay và làm giàu cho bọn gian thương, vừa bị mất tiền, vừa bị cười vào mặt.
5. Ngày xưa khi sách vở hạn chế và phương tiện hiện đại chưa có thì người muốn tu học Phật pháp phải đến chùa, "tầm sư học đạo". Ngày nay nhờ sự phát triển của công nghệ, chúng ta hoàn toàn có thể tiếp xúc với kinh sách và lời giảng của các vị thầy có đạo hạnh mà không cần phải tới chùa. Vì thế, người có nhu cầu học hoàn toàn có thể "học phật Pháp online". Việc đi chùa là không thật sự cần thiết nữa. Quan trọng là anh có muốn học hay không!
6. Phật giáo là đạo tình thương (từ bi), của dũng khí và của trí tuệ, "duy tuệ thị nghiệp" - lấy trí tuệ làm sự nghiệp - chứ không phải lấy những cầu cúng mê muội làm đường đi và đích đến. Hãy chăm chỉ học 8 con đường chân chính để đưa đến thành tựu lý tưởng tinh thần (bát chánh đạo). Ngôi chùa thật sự là ở trong tâm của mỗi người. Đó mới là ngôi chùa cần trở về.
♧♧♧♧♧♧
Đính kèm bài cũ ở đây cho những ai chưa đọc thì tham khảo:
TẠI SAO NGƯỜI VIỆT NGÀY CÀNG MÊ TÍN ?
Có lẽ trong lịch sử xã hội VN chưa bao giờ tình trạng mê tín lại ngập ngụa như bây giờ, từ bói toán, phong thủy, tu hành; từ nhà ra phố tới chùa… không đâu không thấy sự mê muội đến ngớ ngẩn, bệnh hoạn như như thời này.
Người nhà chết nhiều ngày mà vẫn không chịu chôn vì…chưa được giờ; làm cái nhà lại quay lưng ra đường vì gia chủ không hợp với hướng đường, xây nhà phải kiếm người đặt móng vì khổ chủ không được tuổi, nào là nhẫn phong thủy, vòng phong thủy; đôi lứa phải chia lìa vì cha mẹ quyết ngăn cản bởi…không hợp tuổi; nhiều người sinh con bằng cách…mổ cho đúng giờ đại cát; sự mê tín hoành hành cả vào trường học với những thủ tục quái gở liên quan tới cúng bái trước các kì thi; chùa chiền chật ních những ngày tết vì người đi…cầu lộc, cầu an, thậm chí chen lấn dẫm đạp lên nhau mà tranh cướp ấn lộc… Sự mê tín bủa vây đầu óc từ người nông dân, đến thương gia, trí thức, giới chính trị…
Mê tín là một niềm tin mê muội. Tin mà không có cơ sở, tin một cách mù quáng, rằng vì mọi người cũng tin như vậy. Tại sao ngày tết lên chùa đốt nhang khấn vái trước tượng phật lại có thể cầu được lộc được an? Ông Phật có lộc để ban ư? An hay nguy do cách mỗi người sống trong sự đối người tiếp vật chứ sao lại giao phó cho một pho tượng bằng đất đang ngồi bất động ?
Khi nào con người ném cuộc đời mình cho sự may rủi? Làm sao thánh thần lại phải gánh lấy cuộc đời chúng ta? Tại sao trời đất với bốn phương tám hướng với xuân hạ thu đông vô tư này lại phải quyết định số mệnh của mỗi người? Và con người là gì giữa vạn sự vạn vật ? Đạo đức nô lệ mới có những sự sợ hãi hoang dã, nền luân lý của chủ ông (Nietszche) là hành xử của kẻ trượng phu tự gánh vác lấy cuộc đời mình và biết chịu trách nhiệm về những gì mình làm. Một xã hội nô lệ tất sinh ra mê tín.
Ai là giáo chủ của thời này? Danh và lợi – hư danh và ô lợi. Khi một xã hội tuyên bố rằng kinh tế quyết định ý thức, vật chất quyết đinh tinh thần thì tất yếu nó phải dẫn tới sự sùng bái vật chất bằng cách khinh miệt và chà đạp lên những giá trị văn hóa, rẻ rúng những giá trị nhân văn và bức hại các giá trị nhân bản. Mọi sáng tạo trên hành tinh này đều đi ra từ những suy tưởng và lao động trí óc chân chính của con người. Quá trình đô hộ ngược đã được chứng mình bằng cuộc xâm lược văn hóa của người Hi Lạp đối với kẻ thắng cuộc La Mã; người Mông cổ, Mãn Thanh đã thất bại và bị Hán hóa dù chiến thắng trên mặt trận quân sự. Một đất nước lấy sự hiểu biết và trí tuệ làm ngọn đuốc soi đường, đất nước ấy tất đi vào quỹ đạo văn minh.
Chúng ta đang đi ngược lại con đường của thế giới khi nhất loạt quay về thời cổ đại của bái vật giáo, đa thần giáo cho đến nhất thần giáo. Trong khi nhân loại đang ngày càng tự chủ và tự tin vào sức mạnh của chính mình thì chúng ta lại đi ném cuộc đời mình cho ngày giờ, phương hướng, ma quỷ, thần thánh. Nỗi sợ hãi sinh ra vái tứ phương, phủ phục trước những thẻ tre, lạy lục trước tờ giấy ấn…
Nhưng cái gì sinh ra nỗi sợ hãi này? Lòng tham. Tham thì muốn có, sợ hãi nếu không có được, đau đớn nếu mất đi. Lòng tham trước tiền bạc của cải như một thượng đế toàn năng đã dẫn con người tới chỗ luôn sống trong sợ hãi và đánh mất bản thân mình trong những mớ bong bong tinh thần của Tootem / vật tổ giáo, của quỷ thần.
Nhưng cái gì sinh ra nỗi sợ hãi ấy? Sự thiếu hiểu biết đồng nghĩa với đánh mất chủ thể tính nơi mỗi người. Khi con người không hiểu mình và mờ mịt về thế giới thì tất sinh ra sự dựa dẫm. Nó ném cuộc đời mình cho những thứ vô tri được tôn lên hàng thần thánh.
VN có một hệ thống giáo dục thất bại và một nền khoa học què quặt không đảm đương được sứ mệnh khai minh cho dân tộc, khiến nó phải kéo dài thời kì bán khai đến tận thế kỉ XXI này. Nền giáo dục và khoa học ấy là con ruột của một thiết chế xã hội sai lầm đầy bi kịch.
Ở phương diện tín ngưỡng, xã hội VN đang bị phân hóa thành 2 bộ phận: vô thần và đa thần. Bộ phận vô thần này không phải kiểu vô thần như Nietszche, Sartre, Camus mà là vô thần theo nghĩa hoang dã chỉ tôn thờ một thứ duy nhất là Tiền và sẵn sàng nện dày lên mọi giá trị làm người miễn là kiếm và giữ được tiền. Bộ phận đa thần thì sống trong sự dựa dẫm và sợ hãi nguyên thủy. Mọi việc trong cuộc đời họ từ lấy vợ, làm nhà, sinh con, chọn nghề đều do thầy bói quyết định. Họ không dám tự định đoạt một việc gì cả, họ giao phó cuộc đời mình cho 12 con vật trong thế giới động vật.
Cả 2 bộ phận này cùng một thủy tổ là chủ nghĩa Tư lợi
Những người Phật giáo thuộc loại nào? Phần đa là thuộc về đa thần giáo vì họ đã biến ông Phật thành một thần linh có khả năng ban phước giáng họa. Họ đến chùa không phải là đến trường học Phật giáo để nghiên cứu, quán xét, tư duy, để trao đổi thảo luận với ông thầy (sư) mà đến với nải chuối và cầu xin. Họ cúng dường cho thầy chùa để mong được chiếu cố, họ lạy Phật để mong được ban ơn. Những sư sãi ở chùa đã phần nhiều không còn đảm trách công việc trí tuệ mà vị thầy tổ của mình đã di huấn; họ tổ chức cúng sao, giải hạn, cầu siêu để thu tiền. Họ tổ chức lễ lạt với mâm cao cỗ đầy, với ngàn ngạt những tràng hoa, với ngựa xe như nước áo quần như nêm. Cái công việc dạy và học ở chùa gần như biến mất, có chăng là vài thời khắc tụng kinh hình thức đọc như những con vẹt ngủ gật mà quên mất rằng việc đọc kinh là để hiểu chân lý được cất giữ trong ấy, từ đó mà mang vào đời sống để kiến lập một cuộc đời và xã hội hạnh phúc, an định. Sự thức hành mê tín trong chốn “Duy tuệ thị nghiệp” là một điển hình cho tình trạng mê tín đến tàn mạt ở thời đổ nát của mọi giá trị này.
Chùa là trường học, sư là thầy giáo, kinh là sách giáo khoa. Mỗi người đến chùa đúng nghĩa là để học hỏi trở thành con người tự chủ, tự do và đầy dũng khí; là để tiếp xúc với ánh sáng chân lý mà dẫn dắt lấy cuộc đời mình chứ không phải đến đó để biến mình thành một tên nô lệ hay một kẻ ăn mày cuối đầu cầu xin đủ thứ trên đời. Những người Phật giáo chân chính càng phải có trách nhiệm với cuộc đời chứ không phải mũ ni che tai, dùng vài từ tự lừa mị mình như “buông bỏ”, “tánh không” để che đi sự lười biếng và hèn nhát của mình trước các vấn nạn xã hội.
Để giải quyết những khủng hoảng của xã hội VN đương thời không có cách nào khác là chấn hưng nền khoa học và giáo dục của nước nhà. Ở đó, những người trí thức phải trở thành lương tâm của dân tộc, trở thành não bộ của của xã hội, hòng dẫn dắt đất nước ra khỏi tình trạng mông muội. Những người trí thức nếu cứ ngồi đó mà đổ lỗi và chờ đợi lịch sử sang trang thì mới có thể thi triển tài năng và cống hiến thì cũng hệt như người bệnh nói “đợi khỏe mạnh đã tôi mới đi bệnh viện được”. Lúc xã tắc lâm nguy là lúc cần người trí thức hơn bao giờ hết.
Sẽ không một nhà khoa học hay nhà giáo nào có thể thành tựu được lý tưởng nghề nghiệp chân chính của mình trong một cơ thể xã hội bệnh hoạn, nên việc cần làm trước tiên là chung tay chữa trị cho cơ thể xã hội ấy được lành lặn đã.
“Bi kịch tột cùng không phải là sự đàn áp của kẻ xấu mà là sự im lặng của những người tốt” – M. Luther King
Sự im lặng của người có học là không thể biện minh và tha thứ.
Tây lạc viên, 31/1/2020
Ngày phụ nữ
Gần đây, tôi có dịp trò chuyện với 1 người bạn làm bên Biên phòng.
Hỏi thăm mùa Covid Tết Tân Sửu, bạn ấy nói nhiều về khó khăn của cánh biên phòng. Mùa Tết, lính và các các học viên của trường (tạm gọi là) nghiệp vụ Biên phòng đều phải ở lại trực chiến các đoạn biên giới của VN, Bắc và Tây.
Bạn ấy nói 1 sự thật nghiệt ngã là lao động VN nhớ nhà nên tìm đường về nước ăn Tết và rồi bị giữ/cản/chuyển cách ly tại các trạm dã chiến rất nhiều.
- Công nhân và ''gái'' qua bên ấy làm & nói giọng quê anh nhiều lắm!
Câu nói còn hơn dao cứa vô tim. Suýt gào lên với bạn nhưng rồi chỉ biết lặng đi ...
Thành thử có cài hoa, chuốc rượu 8/3 mà cũng cần phải làm cái gì đó chớ.
I come from Mekong Delta and I grew up in Saigon, Vietnam. I love Vietnam multi-ethnic, multi-cultural and affluent rhythm of life. I love gondolas going through orchards of the Delta rivers and... See more
I come from Mekong Delta and I grew up in Saigon, Vietnam. I love Vietnam multi-ethnic, multi-cultural and affluent rhythm of life. I love gondolas going through orchards of the Delta rivers and channels answering hails from the banks. Friendly people make you come as a tourists and go a family. I adore glittering lights through Saigon foliages in summer time and especially in Lunar New Year Holiday, when paradise is nearing your hearts with country music and family reunion. Come to us and enjoy Vietnam through our feel, our view and breathes...