Cao Nguyên Nguồn Cội Lụy Phiền
*
Chẳng biết đất lệ rơi hay ảo cảnh
Giữa thiên ngàn Đa Lạt lặng huyền thanh
Chợt thấy rừng bất ngờ hun lửa nóng
Thung lũng sâu ngầy ngật khói sầu đong
Thông ngã quỵ Cam Ly đau trầm thống
Vết chém nào phần phật giữa thinh không
Chẳng biết đất lệ rơi hay rừng động
Đa Lạt và Trăng! Giây phút chạnh lòng!
Ngày chơi vơi bóng chiều vờn ngọn sóng
Dẳng dặc đau rờn rợn mặt Hồ Than
Cuối chân đèo màn đêm buông khí oán
Hồn cao nguyên dần chết lạnh mồ hoang
Ai dọa nạt khiến suối nguồn hốt hoảng
Ai hung tàn để thác ngậm hàm oan
Ai ác quá lời gằn gieo tiếng thán
Ai lộng hành khiến bụi phấn thông tan
Tận cùng đường Đa Lạt đành khổ mạng
Thác tuôn giòng lệ thảm quấn khăn tang
Thông ngã quỵ Cam Ly đau trầm thống
Đời về sau? Về xưa? Bao cuồng giông?
Rừng xanh lá mấy mùa trăng hiển lộng
Mi-mo-sa hoàng ảnh bóng hư không
Thông ngã quỵ Cam Ly hồn khô rỗng
Suối mơ tàn chết đứng giữa ngàn chông
Bao năm rồi em tha hương huyễn mộng
Đường chân trời giăng mắc một đèo Prenn
Đa Lạt ơi! Lòng em đành lỗi hẹn!
Phấn thông buồn u uẩn lệ sầu chen
Pensée tím ngậm ngùi chôn kỷ niệm
Suối Vàng ơi! Đa Thiện biệt tình riêng!
Trong hiu quạnh Xuân Hương nào như nguyện
Vắng người thương Ái Ân hỏi còn thiêng
_____
Cao nguyên nguồn cội lụy phiền
Nhớ xưa khúc nhạc cung huyền lệ rơi
*
Hoàng Nhất Phương
3:10pm Thứ Bảy ngày 20 tháng 4 năm 2019